Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Tự truyện gây "sốc" của Ibrahimovic (Kỳ 15)

SoiKeo.vn - Lỡ cơ hội với Arsenal, Ibrahimovic vẫn được nhiều CLB lớn khác săn đón. Cuộc gặp phái đoàn của Ajax đã tạo ra bước ngoặt trong cuộc đời cầu thủ của tiền đạo đầy cá tính này.

Kỳ 15: Cơ duyên với Ajax Amsterdam

Suốt cả tuần lễ sau cuộc gặp gỡ với phái đoàn Ajax, tôi chả nghe tăm hơi gì thêm. Khi tôi bắt đầu sốt ruột thì Hasse Borg gọi.
"Mày có bận rộn gì không vậy?'
"Bận quái gì?"
"Vậy mày chuẩn bị rồi chứ?"
"Rồi. Nhưng cái gì?"
"Họ đang đến"
"Ai cơ?"
"Đoàn Ajax, Khách sạn St Jorgen, ngay và luôn. Bọn tao đang đợi".
Tôi gác mày rồi phi đến điểm hẹn. Tôi đậu xe bên ngoài, tim như đánh lô tô trong ngực. Tôi biết đây là một thời điểm hệ trọng.

Tôi đã nói với Hasse Borg là nếu bán cho Ajax, tôi phải là bản hợp đồng kỷ lục của Thụy Điển. Tôi muốn mình phải là lịch sử. Trước đó có một cầu thủ Thụy Điển sang Arsenal với giá 40 triệu kronor. Valencia trả đến 70 triệu cho gã tiền đạo người Na Uy, John Carew, kỷ lục chuyển nhượng của cả Scandinavia. Tôi hy vọng mình có thể lập ra kỷ lục mới. Vâng, ở tuổi 19.

Tôi bước vào khách sạn, mặc đồ Nike và trên đầu là một chiếc mũ. Nhưng tôi hết hồn khi nhận ra Cecilia Persson.

Cái quái gì thế này? Tại sao cô ta ở đây. À, để tôi giới thiệu. Cecilia là con gái của người bạn thân nhất của mẹ tôi. Chúng tôi lớn lên trong cùng một tòa nhà.
 - 1
Lỡ cơ hội với Arsenal, Ibrahimovic vẫn được nhiều CLB lớn khác săn đón

Sau thoáng ngỡ ngàng thì tôi sực nhớ ra là cô bé làm việc dọn dẹp trong khách sạn, hóa ra đấy chính là khách sạn chỗ nó làm. Cecilia nhìn tôi như người ngoài hành tinh, theo cái kiểu: "Tại sao Zlatan lại đi chung với đám người sang trọng này?".

Tôi nhìn cô bé theo cái kiểu "đừng nói gì nhé", vào thang máy rồi bước vào phòng họp, nơi đã có cả đám người mặc vest. Beenhaaker ở đó, tất nhiên, cũng với người đại diện về tài chính của Ajax. Hasse Borg và tôi ngồi xuống.

Hasse cũng rất hồi hộp, nhưng ông ta cư xử rất đúng cách: "Này nhóc. Ajax muốn có cậu, cậu có thích đến đó không".
"Rõ ràng," tôi đáp. "Ajax sẽ là một ngôi trường tốt".
Tôi bắt tay và được biết là mọi thứ đã xong. Giờ là lúc tôi tự thương thảo hợp đồng của mình. Beenhakker và đám người của Ajax rời khỏi phòng họp. Tôi không hiểu gì. Hasse Borg đã nói cái gì với họ thế nhỉ? Còn đang ngạc nhiên, ông ta đã chia ra một tờ giấy:
"Hãy xem nhóc có gì này? Tao đã làm cho mày đấy".
Tờ giấy ghi 160.000 kronor/tháng. Quá nhiều so với thu nhập hiện tại ở Malmo, lúc ấy tôi cũng hoàn toàn chưa hiểu gì về giá cả thị trường, nên tôi hỏi:
"Vậy là ngon lành rồi đó hả?"
"Chứ sao nữa," Hasse nói. "Gấp 4 lần thu nhập hiện tại của mày rồi còn gì".
"Vậy gút luôn cho rồi".
"Tuyệt vời, Zlatan! Chúc mừng mày nhé". Rồi ông ta rời khỏi phòng và làm những thủ tục cuối với Ajax. Khi ấy tôi vẫn nghĩ đấy là bản hợp đồng thành công nhất thế giới rồi.
Họ còn hứa cho tôi một chiếc Mercedes đời mới nữa. Quá đỉnh rồi còn gì. Với một cậu nhóc 19 tuổi chỉ vừa bước ra đời, kiến thức về cuộc sống cũng chỉ ngang với con bé Cecilia, tôi chỉ biết những gì mình được nghe.

Tôi nghĩ Hasse Borg là bạn mình, thậm chí còn là một người cha tinh thần. Làm sao tôi biết được những khuất tất của bọn đại diện. Tôi của những năm đầu sự nghiệp là như thế, suy nghĩ thật đơn giản: mình kiếm nhiều tiền và mang nhiều tiền về cho CLB, thế là tốt rồi. Việc thương thảo, chuyển nhượng để cho những người mặc vest họ lo.
Ibrahimovic có duyên với CLB Ajax Amsterdam
Ngày cuối cùng trước khi thông tin chính thức được phát đi rộng rãi trên báo. Tôi hỏi Hasse Borg:
"Xong rồi phải không? Giá của tôi là bao nhiêu?".

Tôi vẫn còn nhớ như in cảm giác khi đó, tôi buộc Hasse Borg phải lặp lại lần nữa. 85 triệu kronor (gần 9 triệu euro, so với tỷ giá bây giờ). Không một ngôi sao nào từ Scandinavia, từ Henrik Larsson cho đến John Carew có thể vươn đến gần con số ấy.

Hôm sau. Báo chí tràn ngập thông tin về Zlatan. Một cậu bé vàng. Tôi sướng như phát điên. Tôi vẫn nhớ khi đến uống cà phê lúc tập trung đội U21, một nhóm em xinh tươi đến chỗ tôi ngồi và hỏi: "Là anh sao? Chàng trai 85 triệu".
"Rõ ràng, anh đó cưng".
Điện thoại của tôi đã réo liên tục. Mọi người khen ngợi, chúc mừng và ghen tỵ, ngoại trừ... mẹ tôi. Mẹ tôi hớt hải bên kia đầu dây: "Lạy Chúa, Zlatan, chuyện gì xảy ra vậy? Con bị bắt cóc hả? Có sao không?".
Mẹ tôi thấy hình tôi trên TV, mẹ tôi không hiểu gì. Rosengard mà, người từ Rosengard rời quê hương mà lên tivi thì chỉ toàn lý do bậy bạ thôi.
"Bình tĩnh nào mẹ. Con sang Ajax rồi". Mẹ tôi như phát điên với câu trả lời đấy. "Sao mày không nói với mẹ? Sao mày để mẹ biết tin qua TV hả?".
Rồi mẹ tôi cũng bình tĩnh lại. Tôi chào mẹ rồi lên đường sang Hà Lan cũng John Steen Olsen (tuyển trạch viên, người đã phát hiện ra Zlatan và giới thiệu với Ajax).
Một rừng những nhà báo đã có mặt. Tôi cảm thấy mình vừa to lớn và vừa nhỏ bé cùng một lúc. Tôi cầm chai champagne lần đầu tiên trong đời, tập cười như một diễn viên trên thảm đỏ.
Beenhakker trao cho tôi chiếc áo số 9, số áo từng thuộc về Van Basten.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét